Vô Biên Thiền

 

                     thơ Lê Anh Chí

 

 

Từ thưở ta rời thú đảo điên

Thênh thang trời đất nhẹ ưu phiền

Thênh thang tâm thức, thênh thang măi . . .

Trải rộng hồn ta : Thức Vô Biên !

 

Từ thưở ta t́m đại sự duyên

Mênh mang khung cảnh cơi Vô Phiền

Mênh mang lư tưởng không và có

Chẳng có ǵ đâu : Bất Dụng Thiên !

 

Chẳng phải niệm không mà tưởng tưởng

Lại cùng không tưởng được vô biên

Tưởng không, chẳng chẳng :  vào phi-định

Phi Tưởng và Phi Phi Tưởng Thiên !

 

Từ lúc ta ĺa cơi Hữu Biên

Tâm như tan biến đạt Không Thiền-

Chứa đựng càn khôn, miền Không Xứ

Bao dung Vô Sắc : Ngũ Thiền Thiên !

 

 

        --------------------------------------------------------------

        * Trang Chính * M ụ c  L ụ c  * Đoản Luận * Thơ *

------------------------------------------------------------------------------

* Hộp Thư * Bài mới * Nối kết Trang Nhà Phật Pháp Việt Nam *

------------------------------------------------------------------------------