Phiêu lăng
Thơ Lê Anh Chí
Một buổi dừng
chân trước bến trời,
Theo nàng Chức Nữ
nhặt sao trôi -
Mấy bước
thấp cao đà trở bước,
Chẳng thấy hồn
đâu, đă đánh rơi !
Chẳng thấy hồn
đâu, lại thấy hay !
Thanh tâm tịnh ư, cái vui
này -
Vui không nhọc trí, vui
không vướng,
Nhẹ gót Thiền Tâm,
nhẹ hửng bay-
---------------------------------------------------------
Chú thích :
1) Mấy câu
đầu của bài thơ này là hoạ lại một bài
thơ do . . . chính tôi làm,
hồi năm 1976 :
Phiêu lăng
Một buổi dừng
chân trước gió trời,
Theo nàng Chức Nữ
nhặt sao trôi -
Bước thấp
bước cao c̣n luyến bến,
Chút t́nh cô đọng,
lệ hoen rơi-
Ta đến sông Ngân,
một bóng mờ . . .
V́ vậy mà
bài thơ đề cập
đến việc ‘Theo nàng Chức Nữ’.
Tiện
đây, xin xin lỗi nàng công chúa Chức Nữ : từ
2000 năm nay, mỗi khi nh́n sông Ngăn là thiên hạ nghĩ
đến nàng Chức Nữ, rồi đem nàng Chức
Nữ vào thơ, thật khiếm nhă (khi thi hứng nổi
lên th́ c̣n kể chi là thân phận ! ). Xin lỗi Công
Nương Điện Hạ nhé !
2) Đă
lỡ chú thích việc ‘Theo nàng Chức Nữ’ , chú thích
thêm :
Bài thơ này
nói về pháp an tâm của Tổ Đạt Ma : câu
thơ
Chẳng thấy hồn
đâu, đă đánh rơi !
là một
cách nói của câu :
T́m Tâm mà t́m không thấy
(Nhị
Tổ Huệ Khả)
V́ vậy
mà :
Chẳng thấy hồn
đâu, lại thấy hay !
Thanh tâm tịnh ư, cái vui
này -
Vui không nhọc trí, vui
không vướng,
Nhẹ gót Thiền Tâm,
nhẹ hửng bay-
Pháp an tâm
của Tổ Đạt Ma sự thực cực
kỳ giản dị, sẽ có dịp nói đến trong
một bài đoản luận tới.
Lê Anh Chí.
--------------------------------------------------------------
* Trang Chính * M ụ c L ụ c * Đoản Luận * Thơ *
------------------------------------------------------------------------------
* Hộp Thư * Bài mới *
Nối kết Trang Nhà Phật Pháp Việt Nam *
------------------------------------------------------------------------------