Thánh Nhân không có t́nh , chỉ
có . . . Đại T́nh !
( Luận Kiếm 3 :
Thánh Nhân Kiếm )
Lê Anh Chí
Dàn
Bài :
I )
Người Quân Tử không dấy ḷng
II ) V́
vậy mà cư xử theo lẽ công chánh
III ) Thánh Nhân
không có ḷng
IV ) Nên lấy ḷng thiên hạ làm ḷng
ḿnh
V ) Diệu
dụng của Ḷng Không
VI ) Kiêm
thiện thiên hạ
VII ) Mênh mang
Bồ Tát Đại Bi
VIII ) Đại
T́nh Địa Tạng ngục si cứu người
IX ) Đại
T́nh là vô biên giới
X ) Vô biên
giới : không gian, chủng loại, thời gian
XI ) T́nh
rộng lớn diệt T́nh nhỏ nhít
XII ) Có chân
t́nh th́ mới có Đại T́nh
XIII ) Chẳng
phải Thiền Tông
XIV ) Phụ
Lục : Thánh Nhân và Độc Thần Giáo
XV ) Phật Pháp là Đại B́nh
Đẳng
Đại
T́nh là Đại B́nh Đẳng
Phật Tánh
là Đại B́nh Đẳng
Sáng như trăng
thắm đêm rằm,
Tĩnh như bát ngát Phật Tâm diệu kỳ-
Mênh mang Bồ Tát
Đại Bi,
Đại T́nh Địa Tạng ngục si cứu
người
(Trong Thanh Sáng Tĩnh, Lê Anh Chí )
I )
Người Quân Tử không dấy ḷng
Người
Quân Tử tu thân ở chỗ tiết dục.
Tiết
dục là không dấy ḷng.
Không dấy ḷng
là không dấy ḷng tiểu nhân, không dấy ḷng tầm
thường thế nhân.
Không bị
đắm ch́m trong thất t́nh, lục dục , tham sân
si .
Khó nhất
là không dấy ḷng khi thành công :
Đông Châu Liệt
Quốc:
Sau nhiều năm vất vả, triều đ́nh Tề mở tiệc ăn mừng
thành công. Mọi người đều quá vui, kiêu
mạn. Thấy
thế, Bảo Thúc Nha nâng
ly rượu, nói : ’Tôi nghe nói
: Người Quân
Tử tuy vui mà chẳng quên lo. Chúa công đừng quên lúc c̣n
chạy trốn nơi đất Cử, Quản Trọng
đừng quên lúc c̣n ở tù xa, Ninh Thích đừng quên lúc
cỡi trâu dưới núi . . . ’
II ) V́
vậy mà cư xử theo lẽ công chánh
Tiết
dục, không dấy ḷng tiểu nhân, không dấy ḷng tầm
thường thế nhân nên cư xử đắc kỳ
trung.
Đắc
kỳ trung là hợp đạo trung.
Đạo
trung là nhân, nghĩa, lễ, trí, tín.
Năm
đức này làm con người cư xử theo lẽ công
chánh.
III ) Thánh
Nhân không có ḷng
Căn
bản của Thánh Nhân là Không.
Thánh Nhân nhà
Phật, chỉ kể
người đă giải thoát, gồm hai bậc :
A La Hán
Bồ Tát
Ḷng của A
La Hán là Không :
là Không tham, sân si
là 4 Không :
Thân
Không
Tâm
Không
Tánh
Không
Pháp
Không
Ḷng của
Bồ Tát là Không và Từ Bi Hỉ Xả
IV ) Nên lấy ḷng thiên hạ làm ḷng
ḿnh
Ḷng của Thánh
Nhân là Không.
Nên lấy
ḷng thiên hạ làm ḷng ḿnh.
Thánh Nhân
nhập thế vui cái vui thiên hạ, buồn cái buồn thiên
hạ, lo cái lo thiên hạ, làm thiên hạ được no
ấm giàu có ( v́ thiên hạ muốn được no
ấm giàu có).
Bồ Tát
buồn v́ chúng sinh buồn, khổ v́ chúng sinh khổ,
đau v́ chúng sinh đau, cho đến . . . bịnh v́ chúng
sinh bịnh ; Bồ Tát cứu độ chúng sinh.
V )
Diệu dụng của Ḷng Không
( Ḷng Không
tức là Tâm Không )
Căn
bản của Tâm Thánh Nhân là Không.
Chính v́ Không nên
có diệu dụng ;
Ví như một căn pḥng
trống không . V́ trống không nên
có thể dùng được : có thể chất
đồ đạc, dùng làm chỗ ăn uống ,
nghỉ ngơi . . .
V́ Ḷng Không
nên mới có chỗ để chứa ḷng thiên hạ . Nên
lấy ḷng thiên hạ làm ḷng ḿnh.
V́ Ḷng Không
nên mới có chỗ để tràn ngập Ḷng Từ , Ḷng
Bi.
Tâm tràn
ngập Ḷng Từ , Ḷng Bi là có Đại T́nh.
VI ) Kiêm
thiện thiên hạ
Chủ
trương ‘Kiêm thiện thiên hạ’ là chủ
trương của Thánh Nhân Nhập Thế ( Khổng Giáo
và Mặc Giáo).
Mạnh
Tử : ‘Cùng th́ tự tốt lấy ta, đạt th́
đem lại hạnh phúc cho thiên hạ (Kiêm thiện thiên
hạ) ’
Mặc
Tử cũng chủ trương ‘Kiêm thiện thiên
hạ’. Thuyết của Mặc Tử là kiêm ái. Mặc
Tử và các môn đồ vất vả ngược xuôi
để cứu khổn pḥ nguy, giúp đỡ từ cá
nhân hoạn nạn cho đến cứu trợ nhửng
thành tŕ bị đánh phá.
Mặc
Tử ‘Kiêm thiện thiên hạ’ nhiều hơn Mạnh
Tử, tận tâm tận lực cứu khổn pḥ nguy
hơn Mạnh Tử nhiều. Học thuyết
của Mặc Tử cũng rơ ràng v́ nhân loại :
Mặc Tử mạnh dạn tuyên bố rằng những
việc đánh thành chiếm đất của vua chúa
chỉ là những vụ ‘ăn cắp lớn’, ‘ăn
cướp lớn’ ; rằng
‘ăn cắp nhỏ’, ‘ăn cướp nhỏ’ th́
bị trừng trị, c̣n ‘ăn cắp lớn’, ‘ăn
cướp lớn’ th́ được ca tụng là
những hành vi anh hùng hào kiệt !
Mặc Giáo
nêu cao Đại T́nh : t́nh yêu lớn với quốc gia,
dân tộc, nhân loại.
(
Người đạt đạo của Mặc Giáo, tuy
thế , là Á Thánh chẳng phải là Thánh Nhân : v́ chưa
đạt được ’Không’ ! )
VII ) Mênh
mang Bồ Tát Đại Bi
Quán Thế
Âm Bồ Tát.
Hầu
hết các Phật Tử Đại Thừa đều
biết rằng Quán Thế Âm Bồ Tát tượng
trưng cho ḷng Đại Bi, t́nh thương lớn
với tất cả chúng sinh , t́nh thương lớn
để cứu khổ chúng sinh.
‘Quán Thế
Âm’ v́ :
Bồ Tát quán âm thanh của
chúng sinh, để cứu khổ cứu nạn
Bồ Tát do quán âm thanh mà
đắc đạo, thành tựu nhĩ căn viên thông. Kinh Lăng Nghiêm :
các tiếng động
vào căn tai
vào rồi mất, tâm
ḿnh vẫn không động ; không c̣n đuổi theo
tiếng động
không c̣n phân biệt
động tĩnh
không c̣n năng , sở
không c̣n năng văn ,
sở văn
không c̣n năng giác ,
sở giác
không c̣n năng không ,
sở không
. . .
Đại
nguyện bao la của ngài là độ tất cả chúng
sinh.
VIII )
Đại T́nh Địa Tạng ngục si cứu
người
Địa
Tạng Vương Bồ Tát .
Kiếp
xưa của Bồ Tát là một hiếu nữ, muốn
cứu mẹ thoát địa ngục : từ cái t́nh
thương mẹ biến thành cái t́nh thương lớn
với tất cả chúng sinh bị đọa đầy.
Bồ Tát
trải vô lượng kiếp vào địa ngục
cứu người .
Đại
nguyện của ngài là khi nào địa ngục trống
không mới thành Phật :
Khi nào địa
ngục c̣n ǵ,
Đại T́nh Bồ Tát vẫn th́ Đại Nhân,
Chẳng thành Phật
Quả Pháp Thân !
(Đại T́nh, Lê Anh Chí )
IX )
Đại T́nh là vô biên giới
Phạm vi
hoạt động của cái t́nh càng rộng lớn bao
nhiêu th́ càng cao cả bấy nhiêu.
Ḷng ích
kỷ là cái t́nh thấp nhất .
T́nh yêu nam
nữ phát xuất từ nhục dục là căn bản
của luân hồi.
Ḷng hiếu
là cao cả : v́ súc vật không có cái t́nh này, v́ những
dân tộc man di mọi rợ không có cái t́nh này .
T́nh anh em là
cao cả : v́ súc vật không có cái t́nh này, v́ những dân
tộc man di mọi rợ không có cái t́nh này .
Ḷng ái
quốc là cao cả : v́ biên giới của cái t́nh này
đă bao la, trải rộng ra cả một nước.
T́nh yêu nhân
loại là rất cao cả : v́ biên giới của cái
t́nh này đă bao la rộng lớn lắm ; Thánh Nhân
có cái t́nh này.
T́nh yêu
với tất cả chúng sinh : chỉ có Phật Pháp
mới có cái t́nh này. Bồ Tát từ bi với tất
cả chúng sinh : nhân loại, súc sinh, côn trùng, cỏ cây,
trời, Thiên Long bát bộ, ngạ quỉ , A Tu La, . . .
T́nh yêu
với tất cả chúng sinh , nhưng chủ yếu
của Đại T́nh vẫn để vào nhân loại v́ nhân
loại là giống hữu t́nh khổ đau và v́ nhân
loại có khả năng thoát khổ.
X ) Vô biên
giới : không gian, chủng loại, thời gian
Chỉ có
Phật Pháp mới có cái t́nh này , cái t́nh vô biên giới .
Đại
T́nh Vô Biên Giới !
Bồ Tát có
Đại T́nh, t́nh yêu với tất cả chúng sinh :
người trong nhà
người trong một
nước
nhân loại
súc sinh
trời, A Tu La , Thiên Long bát
bộ, ngạ quỉ , người trong địa
ngục
côn trùng, cỏ cây, vi trùng . . .
Đại
T́nh c̣n Vô Biên Giới không gian : Bồ Tát mang
Đại T́nh này với tất cả chúng sinh , không
những trong thế giới này mà cả đến tam thiên
đại thiên thế giới ; không những trong tam
thiên đại thiên thế giới mà đến cả vũ
trụ !
( Nhớ
rằng Quán Thế Âm Bồ Tát đang tọa lạc ở
Tây Phương Cực Lạc Thế Giới , cơi này cách xa
chúng ta đến khoảng mười muôn ức cơi
Phật [ tức là xa, xa lắm, ra ngoài tam thiên đại
thiên thế giới rất xa ] ).
Đại
T́nh c̣n Vô Biên Giới thời gian : Bồ Tát mang
Đại T́nh này trải vô lượng kiếp !
XI ) T́nh
rộng lớn diệt T́nh nhỏ nhít
Bồ Tát
Đạo có thể đưởc thực hành bởi
những người chưa đắc A La Hán, theo nguyên
lư : ‘ḿnh chưa độ, đă độ người
‘. Hành Bồ Tát đạo trong trường hợp này, là
cách tu hành : dùng T́nh rộng lớn để diệt cái
T́nh nhỏ nhít, vị kỷ, vụn vặt của
Vọng Tâm.
Đại
T́nh dần dần sẽ diệt được Tiểu
T́nh
Đại T́nh
diệt thất t́nh !
XII ) Có chân
t́nh th́ mới có Đại T́nh
Đại
T́nh do đâu mà có ? Chân
T́nh !
Chân T́nh do
đâu mà có ? Trực
Tâm !
Ḷng ngay
thẳng !
Mấu
chốt của sự học thế gian, cũng như
của Phật Pháp là Trực Tâm . Xem ‘Luận Kiếm
ở núi Tâm’ .
Trong Phật
Pháp, Trực Tâm là đạo tràng :
Tâm thẳng tắp, ḷng
không khúc khuỷu,
Ứng hợp ngay, thành
tựu chuyển tâm !
Chân thành, tu luyện âm
thầm ,
Lựa bề nhảy một cái rầm : Ngộ
nên !
( Trực Tâm Ca, Lê
Anh Chí )
XIII ) Chẳng
phải Thiền Tông
Chủ
trương của Thánh Nhân Nhập Thế ( Khổng Giáo
và Mặc Giáo) : lấy Đại T́nh cho nhân loại.
Bồ Tát
Đạo nhà Phật c̣n cao cả tuyệt vời hơn
nhiều : Đại T́nh siêu không gian, siêu chủng
loại, siêu thời gian.
Cái
Đại T́nh của Bồ Tát thật cao cả, thật tuyệt vời, thật
đẹp, thật siêu. Thật không bút mực nào tả
xiết cái tuyệt vời của t́nh yêu ấy !
Nhưng chẳng
phải là con đường của Thiền Tông !
Mục
đích Thiền Tông là Kiến Tánh
Kiến Tánh
là chứng ngộ Phật Tánh
là chứng ngộ Đại
Niết Bàn
là chứng ngộ Thường,
Lạc, Ngă, Tịnh
là chứng ngộ Bản Thể
của Tâm
là chứng ngộ Trạng
Thái của Tâm của Phật
Thiền Tông
là pháp môn Kiến Tánh, là pháp môn Tu Tắt , chẳng thực
thi Bồ Tát Đạo :
Nhị Thừa trụ
quán , ta không trụ !
Bồ Tát tế
độ, ta tế tâm
(Thiền Tông , Lê Anh Chí )
XIV ) Phụ
Lục : Thánh Nhân và Độc Thần Giáo
Chữ Thánh
Nhân trong bài này là dùng theo nghĩa thông thường ở Á
Đông đă 2000 năm nay. Xin chú thích : Thánh Nhân trong
Độc Thần Giáo ( Ki Tô Giáo, Hồi Giáo, Do Thái Giáo ) có
ư nghĩa khác hẳn.
Sự khác
biệt có thể được đơn giản hoá
như sau :
Phật Giáo, Khổng
Giáo : Thánh cao hơn Thần nhiều
Độc Thần Giáo : Thần cao hơn
Thánh nhiều
Theo Khổng
Giáo, Thánh Nhân "ngang với trời đất".
Trong Phật Giáo, Thánh Nhân là A La Hán và Bồ Tát đều
trên cả trời, thần, người ; v́ trời,
thần, người là chúng sanh ở trong Tam Giới,
c̣n A La Hán và Bồ Tát đă đắc Niết Bàn, chẳng
c̣n là chúng sanh !
Theo Độc
Thần Giáo, Thánh Nhân là chúng sanh ! chỉ có Ông Thần
Duy Nhất là độc tôn, là
Ông Thần, là Duy Nhất. Ông Thần Duy Nhất sinh ra
tất cả chúng sinh . Được phong Thánh th́
cũng thế thôi : cũng giống như các tín
đồ khác, nhờ tin Ông Thần Duy Nhất nên
được lên thiên đàng với Ông Thần Duy
Nhất !
C̣n "Thiên
Thần" chẳng phải là Thần ! Thiên Thần dịch từ
chữ Anh angel, chữ Pháp Ange, hai chữ này chẳng có
nghĩa là (Thiên) Thần . Ông Thần Duy Nhất (God, Dieu)
sang Việt Nam được gọi là Thượng
Đế, nhưng nghĩa của chữ " God, Dieu "
mới chính là Thần !
Trong Độc
Thần Giáo, Thần là tối cao.
Trong Phật
Giáo, Khổng Giáo, Thần thua xa Thánh Nhân.
Độc
Thần Giáo căn cứ vào ḷng tin, tin rằng Ông Thần
Duy Nhất sinh ra tất cả chúng sinh và phải tin Ông
Thần. Ông Thần là tối cao.
Phật Giáo,
Khổng Giáo căn cứ vào đạo đức, nên Thánh
Nhân, người đă đạt đạo đức, là
trên hết.
XV ) Phật Pháp là Đại B́nh
Đẳng
Đại
T́nh là Đại B́nh Đẳng
Như trên
đă nói, Bồ Tát Đạo nhà Phật cao cả
tuyệt vời : Đại T́nh không phân biệt chủng
loại, siêu không gian, siêu thời gian.
V́
Đại T́nh là Vô Biên Giới nên là Đại B́nh
Đẳng.
Đại
T́nh là Đại B́nh Đẳng.
Do đó,
Phật Pháp là Đại B́nh
Đẳng.
Phật
Tánh là Đại B́nh Đẳng
Tất cả chúng sinh
Đều có Phật Tánh
Xưa nay chẳng sinh
Xưa nay chẳng diệt . .
.
Phật Tánh
chẳng hề sinh và chẳng bao giờ diệt . ( V́
Phật Tánh chẳng hề sinh cho nên sẽ chẳng bao
giờ bị diệt ). Phật Tánh của tất cả
chúng sinh đều chẳng sinh , chẳng diệt. Đại
B́nh Đẳng !
Phật Tánh
của tất cả chúng sinh đều b́nh đẳng
với chư Phật, không khác : đều là
Thường, Lạc, Ngă, Tịnh. (Kinh Đại Bát
Niết Bàn ). Phật Tánh là Chân Ngă, Chân Ngă này có Thường,
Lạc, Tịnh. Chân Ngă chứ chẳng phải là
Đại Ngă v́ nói đến Đại Ngă là nói
đến Tiểu Ngă, trong khi Phật Tánh của tất
cả chúng sinh đều b́nh đẳng với chư
Phật. Chân Ngă chẳng phải là Đại Ngă cũng
chẳng phải là Tiểu Ngă.
Phật Tánh
là Đại B́nh Đẳng.
Do đó,
Phật Pháp là Đại B́nh
Đẳng.
Đối
chiếu với các tôn giáo thuộc Độc Thần
Giáo :
Trong Độc Thần
Giáo , tin Ông Thần Duy Nhất (sang Việt Nam, Ông
Thần Duy Nhất
được gọi là Thượng Đế) th́
được lên Thiên Đàng, không tin th́ xuống hoả
ngục măi măi . Linh hồn là vĩnh cửu : John
Smith sẽ măi măi là John Smith, sẽ vĩnh viễn là đàn
ông, sẽ vĩnh viễn là da trắng, sẽ vĩnh
viễn là người dân Anh, sẽ măi măi là chúng sinh ;
chỉ có Ông Thần Duy Nhất
là độc tôn, là Ông Thần, là Duy Nhất.
Ông Thần Duy Nhất sinh ra tất
cả chúng sinh ; chỉ có Ông Thần Duy Nhất là
chẳng ai sinh ra hết. tất
cả chúng sinh đều phụ thuộc vào một
người . ( C̣n một vấn đề nữa
là : linh hồn do Ông Thần Duy Nhất sinh ra, như
vậy, linh hồn có thể bị Ông Thần Duy Nhất
diệt ! )
Độc Thần
Giáo thật là Bất B́nh Đẳng.
Xin nhắc
lại :
Phật Tánh của tất
cả chúng sinh đều chẳng sinh , chẳng diệt. Đại
B́nh Đẳng !
Phật Tánh của tất
cả chúng sinh đều b́nh đẳng với chư
Phật. và chúng sinh có thể thành Phật.
Thế nên,
Phật Tánh là Đại B́nh
Đẳng.
và
Phật Pháp là Đại B́nh
Đẳng.
Phật Pháp
là Đại B́nh Đẳng c̣n ở những chỗ khác
nữa. Dẫu sao, chỗ Đại B́nh Đẳng này
(Phật Tánh) là chỗ
gốc, v́ là Nhân của Nhân
Duyên con người, v́ là Nhân của nguồn gốc con
người.
Lê Anh Chí.
------------------------------------------------------------
Kinh sách
tham khảo
Kinh :
Kinh Đại Bát Niết Bàn,
dịch giả Thích Trí Tịnh
Đại Thừa Kim Cang Kinh
Luận
Kinh Kim Cang
Kinh Lăng Nghiêm, dịch giả Trí Độ và Tuệ Quang
Kinh Trường A Hàm, dịch giả Thích Thiện Siêu
Sách :
Nam
Hoa Kinh, Trang Tử, dịch giả Ngô Tất Tố
Nam
Hoa Kinh, Trang Tử, dịch giả Nguyễn Hiến Lê
Mặc Tử, Nguyễn
Hiến Lê
Nho Giáo, Trần Trọng Kim
Đông Châu Liệt Quốc
--------------------------------------------------------------
*
Trang Chính * M ụ c L ụ c * Đoản Luận
* Thơ *
------------------------------------------------------------------------------
* Hộp Thư * Bài mới * Nối kết Trang Nhà Phật
Pháp Việt Nam *
------------------------------------------------------------------------------
Trang Nhà Kiến Tánh www.kientanh.com