Từ Vô Ngă đến Chân Ngă  _con đường hợp lư và hiển nhiên !

 

                    Lê Anh Chí

__________________________________________

 

Dàn Bài :

I) Vô Ngă chẳng có nghĩa là "Không có Ngă"

II) Từ "chẳng phải là Ta" đến "chân thật là Ta"

III) Ngă của ngoại đạo chẳng phải là Ngă

IV) Chẳng phải là bản-ngă của người đời, của Phân-tâm-học

V) Ngă không có nghĩa xấu

VI) Tại sao nhiều người cứ nhất định là không có Ngă

VII) Phật Tánh là liễu nhân

VIII) Điều kiện cần thiết để tu theo Thiền Tông

__________________________________________

 

 

Trong bài luận này, tôi nêu ra những lư do tại sao

       Từ Vô Ngă đến Chân Ngă  là con đường hợp lư và hiển nhiên !

Tôi cũng giải thích tại sao nhiều người cứ nhất định là không có Ngă. Môt trong những lư do tôi nêu ra sẽ làm nhiều người nhảy dựng lên. Đó là :

_Tự ti mặc cảm của người dân mất nước vào tay người Pháp, người da trắng. Cho nên , cứ ông Tây , ông Mỹ nói th́ tin. Tây nói th́ phải đúng. Người Tây phương mới nghiên cứu Phật Pháp không lâu và họ khen rằng Phật pháp cao siêu v́ Không Có Ngă, ngược lại với Thiên-chúa giáo là có Ngă. Tây nói như vậy th́ tin thôi, tin ngay !

Nên sống chết ǵ cũng phải lư luận sao cho đến kết luận là Không Có Ngă !

 

Ngay vụ Phật Giáo Phát Triển cũng thế. Tây th́ dĩ nhiên nói Đại Thừa là Phật Giáo Phát Triển . . .

 

 

 

I) Vô Ngă chẳng có nghĩa là "Không có Ngă"

 

Vô Ngă chẳng có nghĩa là "Không có Ngă" , mà là"chẳng phải là Ta" .

Kinh Vô Ngă Tướng (của Nhị Thừa) :

{{

Vậy như Tỳ Khưu nghĩ thế nào, thân này thường c̣n hay vô thường?
- Bạch Thế tôn, là vô thường .
- Cái ǵ vô thường là khổ năo hay hạnh phúc?
- Bạch Thế tôn là khổ năọ
- Vậy, có hợp lư chăng nếu nghĩ đến cái ǵ vô thường, khổ năo và tạm bợ với ư tưởng: Cái này của tôi, đây là tôi, đây là tự ngă của tôỉ

- Bạch Đức Thế Tôn, chắc chắn là không hợp lư.
- Cùng một thể ấy, nầy hỡi các Tỳ Khưu, thọ, tưởng, hành, thức, đều là vô thường và khổ năọ Vậy, có hợp lư chăng nếu nghĩ đến cái ǵ vô thường, khổ năo và tạm bợ với ư tưởng: Cái này của tôi, đây là tôi, đây là tự ngă của tôi?
- Bạch đức Thế tôn, chắc chắn là không hợp lư.
- Như vậy, này hỡi các Tỳ Khưu: Tất cả các sắc, dầu ở quá khứ, hiện tại hay tương lai, ở bên trong hay ở ngoại cảnh, thô kệch hay vi tế, thấp hèn hay cao thượng, xa hay gần, phải được nhận thức theo thực tướng của nó -
- Cái này không phải của tôi, đây không phải là tôi, cái này không phải là tự ngă của tôị Tất cả các thọ, tưởng, hành, thức, dầu ở quá khứ, hiện tại hay tương lai, ở bên trong hay ở ngoại cảnh, thô kệch hay vi tế, thấp hèn hay cao thượng, xa hay gần, phải được nhận thức theo thực tướng của nó -
- Cái này không phải của tôi, đây không phải là tôi, cái này không phải là tự ngă của tôị Bậc Thánh đệ tử đă thông suốt pháp học thấy vậy th́ nhàm chán sắc, thọ, tưởng, hành, thức, dứt bỏ, không luyến ái những ǵ không đáng ưa thích và do sự dứt bỏ ấy, được giải thoát. Rồi tri kiến trở nên sáng tỏ -
- "Ta đă được giải thoát".

Vị ấy thấu hiểu rằng ḍng sanh tử đă chấm dứt, đời sống phạm hạnh đă được thành tựu, những điều phải làm đă được hoàn tất viên măn, không c̣n trở lại trạng thái này nữạ

Đức Thế Tôn giảng giải như vậy và các Tỳ Khưu lấy làm hoan hỉ, tán dương lời dạy của Ngàị Khi Đức Phật thuyết xong thời Pháp, tâm của năm vị tỳ khưu đều trở nên hoàn toàn trong sạch, không c̣n chút ô nhiễm .

}}

 

Trong bài kinh rất ngắn trên, Phật đă lập đi lập lại lời giải thích Vô Ngă :

{{ - Cái này không phải của tôi, đây không phải là tôi, cái này không phải là tự ngă của tôị }}

Rơ ràng rằng Vô Ngă là "chẳng phải là Ta".

 

 

II) Từ "chẳng phải là Ta" đến "chân thật là Ta"

 

Kinh Vô Ngă Tướng (của Nhị Thừa):

{{nầy hỡi các Tỳ Khưu, thọ, tưởng, hành, thức, đều là vô thường và khổ năọ Vậy, có hợp lư chăng nếu nghĩ đến cái ǵ vô thường, khổ năo và tạm bợ với ư tưởng: Cái này của tôi, đây là tôi, đây là tự ngă của tôi?
- Bạch đức Thế tôn, chắc chắn là không hợp lư}}

 

Lư luận của Phật là : nếu là Ngă th́ phải Thường và không khổ năọ.

 

Vậy th́, ngay trong Kinh Vô Ngă Tướng của Nhị Thừa Phật đă nói đến hai đặc tính của Ngă : Thường và Lạc.

 

Tức là, ngay trong Kinh Vô Ngă Tướng của Nhị Thừa Phật đă có ư nói đến Chân Ngă. Và Phật đă nói đến ba đặc tính của Chân Ngă : Thường Lạc, Ngă.

 

Đến khi Phật giảng Đại thừa, Phật nói đến Phật Tánh. Phật Tánh là Chân Ngă, có bốn đặc tính: Thường Lạc, Ngă, Tịnh.

 

Từ Vô Ngă đến Chân Ngă do đó là con đường hợp lư và hiển nhiên :

       Từ "chẳng phải là Ta" đến "chân thật là Ta"

 

Chẳng có ǵ mâu thuẫn giữa Vô Ngă và Chân Ngă .

Chẳng qua v́ thiên hạ hiểu lầm chữ Vô Ngă mà thôi !

 

 

III) Ngă của ngoại đạo chẳng phải là Ngă

 

Ngoại đạo thường cho rằng linh hồn là Ngă

Linh hồn dĩ nhiên chẳng phải là Ngă

Linh hồn là Vọng-tâm, là thọ, tưởng, hành, thức, chẳng phải là Ngă.

thọ, tưởng, hành, thức, là vô thường và khổ năọ  

Ngă của ngoại đạo chẳng phải là Ngă

 

 

IV) Chẳng phải là bản-ngă của người đời, của Phân-tâm-học

 

Ngă chẳng phải là bản-ngă của người đời, của Phân-tâm-học.

Người đời thường dùng chữ lẫn lộn : chữ Ngă của Phật dùng lầm với bản-ngă của người đời, của Phân-tâm-học.

 

Phật pháp : Ngă = ChânNgă = Phật Tánh =Tự Tánh= Bản Tánh

Bản-ngă (của Phân-tâm-học)= tính (xấu) có sẵn khi sinh ra.

 

 

V) Ngă không có nghĩa xấu

 

Người đời thường hiểu Ngă theo nghĩa xấu. Ngă là Bản-ngă (của Phân-tâm-học). V́ Bản-ngă mà làm bao chuyện thương thiên bại lư. V́ có Bản-ngă nên ích kỷ. v v

 

Trong Phật-pháp , Ngă không có nghĩa xấu.

Ngay trong Kinh Vô Ngă Tướng của Nhị Thừa Phật đă nói đến hai đặc tính của Ngă : Thường và Lạc. (như đă nói ở trên).

Đến khi Phật giảng Đại thừa, Phật nói đến Phật Tánh. Phật Tánh là Chân Ngă, có bốn đặc tính: Thường Lạc, Ngă, Tịnh.

 

Trong Phật-pháp , Ngă có nghĩa tốt.

Khi nói các pháp là không, Phật giải thích là v́ các pháp không có Tự Tánh (Tự Ngă). ( Chân Tâm chẳng thuộc về các pháp).

 

 

VI) Tại sao nhiều người cứ nhất định là không có Ngă

 

Tại sao nhiều người cứ nhất định là không có Ngă ?

 

_Trước hết , v́ những lư do đă kể ở trên. V́ họ đă hiểu lầm rằng:

       Vô Ngă nghĩa là "Không có Ngă"

       Ngă của ngoại đạo là Ngă

       Ngă là bản-ngă của người đời, của Phân-tâm-học

       Ngă có nghĩa xấu

 

_Bệnh của thời đại nguyên tử : nô lệ cho khoa học. Tin như vậy cho ra vẻ người có trí tuệ, có trí tuệ v́ nói giống khoa học gia.

 

_Tự ti mặc cảm của người dân mất nước vào tay người Pháp, người da trắng. Cho nên , cứ ông Tây , ông Mỹ nói th́ tin. Tây nói th́ phải đúng. Người Tây phưong mới nghiên cứu Phật Pháp không lâu và họ khen rằng Phật pháp cao siêu v́ Không Có Ngă, ngược lại với Thiên-chúa giáo là có Ngă. Tây nói như vậy th́ tin thôi, tin ngay !

Nên sống chết ǵ cũng phải lư luận sao cho đến kết luận là Không Có Ngă !

Đâu biết rằng tin mấy ông Tây, chẳng khác ǵ người sáng hỏi đường người mù. Họ mới học Phật không lâu, nào có biết ǵ. Vả lại, phần đông , họ chỉ nghiên cứu khơi khơi, đâu có sống chết tu hành để mong đắc đạo !

Cái vụ ‘Tự ti mặc cảm’ này cần phải nói ra. Th́ mới hiểu rơ vấn đề tu hành thất bại của nhiều người Việt, trong nước và hải ngoại.

 

 

VII) Phật Tánh là liễu nhân

 

1) Nhắc lại, trong Phật-pháp , Ngă có nghĩa tốt.

Và khi Phật giảng Đại thừa, Phật nói đến Phật Tánh. Phật Tánh là Chân Ngă, có bốn đặc tính: Thường Lạc, Ngă, Tịnh.

 

Ngă của ngoại đạo là linh hồn là Vọng-tâm, là thọ, tưởng, hành, thức.

thọ, tưởng, hành, thức, là vô thường và khổ năọ  

 

2) C̣n một đặc tính của Phật Tánh. Đó là : Phật Tánh là liễu nhân

Phật Tánh  là liễu nhân chẳng phải sanh nhân.

(liễu nhân : ví như đèn soi sáng các vật,

 sanh nhân : ví như hạt giống sanh ra cây cỏ).

Chân lư này được nói đến trong Kinh Đại Bát Niết Bàn.

Chân lư này đưa đến một chân lư khác : Phật Tánh không sinh ra Phật Tánh khác. Nghĩa là không có Đại Ngă, không có Tiểu Ngă, chỉ có Chân Ngă. Và Chân Ngă là Phật Tánh, là Thường Lạc, Ngă, Tịnh từ Vô Thủy. Hoàn toàn khác với Ngă của ngoại đạo !

 

 

VIII) Điều kiện cần thiết để tu theo Thiền Tông

 

Kiến Tánh là chứng ngộ Phật Tánh .

Cho nên,

       Nhận thức, hiểu, biết , tin rằng tất cả chúng sinh đều có Phật Tánh, rằng Phật Tánh của ta b́nh đẳng với chư Phật, đều là Thường, Lạc, Ngă, Tịnh là điều kiện cần thiết để tu theo Thiền Tông.

 

Nếu không tin rằngcó Phật Tánh ( tức Chân Ngă), th́ tu theo Thiền Tông làm ǵ ?

Có nhiều người tu theo Thiền Tông v́ mê ‘triết lư’ cao siêu của Thiền Tông. Lầm lớn ! tu hành không phải là ‘triết lư’ , Thiền Tông không phải là ‘triết lư’.

Có nhiều người tu theo Thiền Tông v́ mê thành Phật, v́ nghe nói Thiền Tông dạy người làm Phật làm Tổ. Lầm lớn ! tu hành không phải là để thỏa măn tham vọng !

 

Không những thế, nếu không tin rằngcó Phật Tánh ( tức Chân Ngă), mà tu theo Thiền Tông th́ chắc chắn sê bị tẩu hỏa nhập ma !

 

*

*

* Lê Anh Chí *.

_____________

 

Kinh sách tham khảo

Kinh :

       Kinh Đại Bát Niết Bàn, dịch giả Thích Trí Tịnh

       Đại Thừa Kim Cang Kinh Luận

       Cuộc đời Đức Phật (Trích dẫn Kinh), dịch giả Thích Trung Quán

       Kinh Kim Cang, dịch giả Đoàn Trung C̣n

       Kinh Kim Cang, dịch giả Thích Trí Tịnh

       Kinh Kim Cang và Chánh Pháp chưa từng có, dịch và chú giải : Thích Huyền Vi

       Kinh Kim Cang, dịch giả Thích Duy Lực

       Kinh Kim Cang, dịch giả Thích Thiện Hoa

       Kinh Lăng Nghiêm,  dịch giả   Trí Độ và Tuệ Quang

       Kinh THỦ LĂNG NGHIÊM TÔNG THÔNG, dịch giả Thích Nhẫn Tế

       Kinh Trường A Hàm,  dịch giả   Thích Thiện Siêu

       Kinh Vô Ngă Tướng, dịch giả Phạm Kim Khánh

       Pháp Trích Lục, Huỳnh văn Niệm trích lục.

Ngữ Lục (đến đời Lục Tổ):

       Sáu cửa Thiếu Thất, Đạt Ma Sư Tổ, dịch giả Trúc Thiên

       Kinh Pháp Bảo Đàn, Lục Tổ, dịch giả Thích Duy Lực

       Kinh Pháp Bảo Đàn, Lục Tổ, dịch giả Thích Minh Trực

       Chứng Đạo Ca, Huyền Giác,  dịch giả Trúc Thiên

Ngữ Lục (sau đời Lục Tổ):

       Bá Trượng Ngữ Lục, dịch giả Thích Duy Lực

       Truyền Tâm Pháp Yếu, Hoàng Bá, dịch giả Thích Duy Lực

       Cội nguồn truyền thừa và phương pháp tu tŕ của thiền tông, Nguyệt Khê, dịch giả Mai Phúc Hiền

       Chơn tâm trực thuyết, Phổ Chiếu

       Lâm Tế Ngữ Lục

       Thiền Đốn Ngộ, nhiều tác giả : Huyền Giác, Huệ Hải, Thạch Thành Kim, Oánh Sơn,  Hư Vân; dịch giả Thích Thanh Từ

       Tọa Thiền Luận, Đại Giác, dịch giả Như Hạnh

       Tu tâm quyết, Phổ Chiếu

Từ Điển :

       Phật Quang Đại Từ Điển

       Phật Học Từ Điển, Đoàn Trung C̣n

       Từ Điển Phật Học, Chân Nguyên _ Nguyễn Tường Bách

 

Sách :

       Tứ Diệu Đế, Thích Thiện Hoa

       Thiền Sư Việt Nam, Thích Thanh Từ

       Tổ Thiền Tông, Thích Thanh Từ

 

Trang Nhà Kiến Tánh    www.kientanh.com

-------------------------------------------------------

* Trang Chính * M ụ c  L ụ c  * Đoản Luận * Thơ *

------------------------------------------------------------------------------

* Hộp Thư  * Nối kết Trang Nhà Phật Pháp Việt Nam * Nối kết Văn Học *

------------------------------------------------------------------------------

Bài mới Kiến Tánh * Bài mới Trang LêAnhChí *

 --------------------------------------------------