Lánh  Đời

 

                                 Thơ Lê Anh Chí

 

 

                        Về đi thôi, thi sĩ !

                        Thơ thẩn mà làm ǵ-

 

                               Chuồn đi nhanh, hiền sĩ !

                               Trần ai đạo đức suy

 

                        Về đi, về đi thôi !

                        Mơ mộng mà làm ǵ

                        Trốn người, trốn nước sôi !

                        Lánh đời, mùi thịt ôi !

 

                                Ở nơi có chim muông,

                               Bắt chước kẻ điên cuồng,

                               Đọc sách cùng bươm bướm ,

                               Ví von với chuồn chuồn !

 

                        T́m cái chùa thanh vắng,

                        Nhưng cũng đừng Kệ Kinh-

                        Tơ, lụa, đào, chỉ ngắm-

                        Nghe tiếng vọng tim ḿnh !

 

                               ( Viết vào năm 1976 )

-----------------------------------------------------

Chú thích :

 

Hầu hết những bài thơ đăng trên Trang Nhà Kiến Tánh, là những bài tôi mới làm được vài ngày, vài tháng, vài năm. Bài Lánh Đời là ngoại lệ :  Viết vào năm 1976, lúc tôi chưa tu thiền. Sở dĩ đăng bài này, v́ bài có chứa một pháp môn Thiền !

Tôi bắt đầu tu thiền vào năm 1977. Ba năm sau, một hôm giở chồng thơ cũ, đọc đến câu kết bài thơ này:

                        Nghe tiếng vọng tim ḿnh !

tôi tự nghĩ : "Hay nhe ! Đây là một pháp môn Thiền !"

và bèn thực hành pháp môn này.

 

Sự thực hành :

Nằm hay ngồi cũng được. Nghe các ư tưởng của ḿnh tuôn tràn ra : ư tưởng xấu hay tốt hay không xấu không tốt, đều để tuôn tràn ra , nhưng để tâm ở chỗ nghe biết các ư tưởng đó .

Chỉ có thế.

Nhớ rằng không xua đuổi các ư tưởng xấu, không bồi đắp các ư tưởng tốt ; chỉ để tâm ở chỗ nghe biết các ư tưởng đó .

 

Đây là một cách quán tâm. Tổ Đạt Ma : "Chỉ có pháp Quán Tâm là cực kỳ khẩn  yếu", nên  pháp môn này khá tốt !

Đây là một pháp môn chánh yếu mà tôi đă thực hành trong 1980-1988.

 

Xin lưu ư : pháp môn này chỉ có thể xem là một phẩm trợ đạo của Thiền Tông chớ chẳng phải là Thiền Tông : v́ chẳng thể đưa đến Kiến Tánh !

Muốn Kiến Tánh , cần một nguyên động lực lớn, để tâm ta có thể chuyển một cái rầm ! như ThiềnHuyền Giác :

        NHẢY Một Cái vào thẳng đất Như Lai !
                (Chứng Đạo Ca)

Xin xem bài viết " Đại Cương về Phương Thức Thiền Tông ".

 

------------------------------------------------------------------

* Trang Chính * M ụ c  L ụ c  * Đoản Luận * Thơ *

------------------------------------------------------------------